Nhân có đu đủ (hoặc su hào), mộc nhĩ thái sợi, thịt. Đơn giản thế thôi, nhưng vì nhân sống, đến lúc khách ăn chủ quán mới rán, nhân được chín từ từ, vỏ bánh cũng không bị ngấm mỡ từ bên trong nên khi ăn không bị ngấy và nhân cảm giác rất “tươi”.
Vỏ bánh rán và bánh bao chiên đều mỏng, ăn vừa miếng, đủ để bánh có độ giòn mà vẫn không khiến khách cảm thấy dày bột.
Nước chấm pha vừa miệng. Ở HN mình chỉ ưng mỗi bánh rán ở đây và ở Lạc long quân (hôm nào rảnh sẽ viết bài sau), mỗi quán ngon 1 kiểu khác nhau.
Bánh bao chiên ở đây cũng ngon nhưng mình vẫn thấy bánh rán xuất sắc hơn. Về bánh bao chiên thì có 1 hàng ở Nguyễn Trường Tộ ăn cũng na ná ở đây (nếu rảnh sẽ viết review).
Hôm nay lôi con em đi tổng cộng đả hết 12 cái bánh rán + 4 bánh bao chiên. Hic, thực tình là bánh rán thì vẫn ăn được nữa nhưng…quán hết bánh.
Ở đây có nem chua rán nữa nha.
Ngồi ăn hay được nghe chú chủ quán nói chuyện lắm. Cảm giác chú và con gái rất yêu nghề và tự hào về quán bánh rán của gia đình ý :3